Mỗi một chúng ta là một câu chuyện, với mỗi người thì Bảo hiểm nhân thọ lại mang lại những giá trị riêng.
Câu chuyện thứ nhất: Nếu như...
Khi khách hàng chưa hiểu bảo hiểm nhân thọ là gì? Vui lòng đừng chia sẻ sản phẩm với người ta. Sản phẩm là một thứ vô tri, đầu óc con người mới có sức sống.
Gia đình nọ, có 2 vợ chồng, 2 đứa con đang sống bên nhau thật hạnh phúc. Người vợ nghĩ rằng chỉ cần thế là đủ, một người chồng yêu thương mình vô điều kiện, không muốn bắt vợ phải vất vả với cuộc sống, anh là người cáng đáng toàn bộ kinh tế gia đình. Người vợ chỉ đi làm để không mang tiếng ăn bám chồng. Anh có những thành công sớm hơn mong đợi, có nhà, có một công ty nho nhỏ, có ô tô. Một ngày, cơn đau kéo đến, thực ra thì nó đã âm ỉ mấy năm qua nhưng anh nghĩ chỉ vớ vẩn thôi không vấn đề gì với một người đàn ông như mình. Nhưng lần này thì nó có vấn đề thật sự, anh nhập viện được 20 ngày thì ra đi ở tuổi 33 trong sự đau đớn tột cùng của người vợ, 20 ngày cũng chỉ ngốn của gia đình chưa đầy 200 triệu. Không là gì với một gia đình có kinh tế nhưng hệ lụy của nó mới là một vấn đề thật đau lòng.
Trước đó một vài năm, có người đã giới thiệu cho anh về bảo hiểm nhân thọ, họ chỉ nói với anh về sản phẩm bảo hiểm, về lãi suất. Anh là người làm kinh doanh nên lãi suất đó thấm vào đâu khi mà tiền thì sau mấy chục năm nữa mới nhận được. Không thuyết phục được anh "mua" bảo hiểm, người "bán" bắt đầu đeo bám. Nếu là tôi, tôi cũng ghét, 5 năm về trước tôi ghét bảo hiểm thì đây cũng là một trong những nguyên nhân gây ra.
Trước đó một vài năm, có người đã giới thiệu cho anh về bảo hiểm nhân thọ, họ chỉ nói với anh về sản phẩm bảo hiểm, về lãi suất. Anh là người làm kinh doanh nên lãi suất đó thấm vào đâu khi mà tiền thì sau mấy chục năm nữa mới nhận được. Không thuyết phục được anh "mua" bảo hiểm, người "bán" bắt đầu đeo bám. Nếu là tôi, tôi cũng ghét, 5 năm về trước tôi ghét bảo hiểm thì đây cũng là một trong những nguyên nhân gây ra.
Anh mất, người vợ cũng chỉ đau đớn vì mất anh nhưng không hề tiếc anh đã từ chối bảo hiểm. Nhưng lần này thì đau đớn thật sự kéo đến, em bị coi là người khắc tuổi với chồng, vì em mà chồng đã phải chết. Em bị ép ký vào toàn bộ giấy tờ chuyển toàn bộ tài sản cho anh/chị của chồng mà không có một phần nào cho em. Em phải nghỉ việc, về làm cho công ty mà chồng em đã gây dựng, đồng lương bèo bọt 5tr mà còn phải nộp tiền ăn, tiền học cho đứa lớn, đứa nhỏ đã có bà trông, rồi đi đâu, làm gì, tiêu gì cũng phải thông báo.
Thấp cổ bé họng, nhà nghèo không được học hành đến nơi đến trốn. Tiền chồng làm ra đều đưa cho mẹ và nói em cần gì thì cứ hỏi mẹ. "Có cô con dâu nào dám hỏi tiền tiêu với mẹ chồng đây?" Không muốn làm công ty gia đình em muốn xin ra ngoài, "ra ngoài làm thì kiếm chỗ tự bỏ tiền ra mà gửi con".
Người đàn ông bên mình không thể là mãi mãi. Nếu như em có một quỹ riêng cho bản thân? Nếu như ngày đó chồng em ký một hợp đồng bảo hiểm thì lúc này em hoàn toàn có cho mình một cuộc cách mạng để thay đổi cái địa ngục trần gian mà em đang sống.
Tôi biết nhiều người nói rằng người chết thì tiền không là gì cả? Nhưng trong trường hợp này, theo các bạn, bảo hiểm nhân thọ sẽ là gì?