1. Có thể với một người, bạn chẳng là gì nhưng với người khác lại là vật bảo vô giá. Hãy biết giá trị của bản thân, đó chính là đạo lí sống của con người.
2. Nỗi nhớ dằn vặt nhất, không phải khi đối phương không biết bạn đang nhớ, mà là đối phương biết mà chẳng mảy may để tâm. Có những người dù bạn đối tốt với họ thế nào chăng nữa, người đó cũng chẳng buồn để ý, bởi trong cuộc sống của họ, bạn cũng chỉ chiếm một phần vô cùng nhỏ bé.
3. Nếu kết quả tồi tệ nhất là bị một ai đó từ chối, vậy thì sao không thử một lần.
4. Có những thứ dù tốt đẹp đến mấy nhưng nếu không có kết quả, thì đừng nên vương vấn, lâu rồi sẽ khiến bạn mệt mỏi; có những người dù lưu luyến đến mấy, nếu bạn đã không giữ được, hãy biết buông tay đúng lúc, lâu rồi bạn sẽ đau lòng, tổn thương. Đôi lúc, từ bỏ lại là một loại kiên trì, bạn bỏ lỡ một ánh mai rực rỡ vườn xuân, rồi bạn sẽ thấy được cảnh thu tuyệt đẹp. Bất cứ ai, bất cứ chuyện gì, rồi cũng sẽ trở thành quá khứ, đừng mãi để trong lòng, dù khó đến đâu, chúng ta đều phải học cách rút lui.
5. Mỗi ngày thức dậy có hai sự lựa chọn: Tỉnh dậy hay ngủ tiếp; tiếp tục giấc mơ còn dang dở hay đứng lên thực hiện giấc mơ của mình.
6. Có người mỗi ngày đều cãi cọ với bạn, nhưng chưa từng đổ lỗi cho bạn. Có người đến cãi cọ cũng không có nhưng lại biến mất giữa dòng đời, hóa ra hờ hững còn đáng sợ hơn cả cãi cọ.
7. Thi thoảng hãy ngoái lại đằng sau xem, cứ mãi đi theo đuổi thứ phía trước mà không biết mình đã mất những gì phía sau.
8. Cuộc sống chính là vậy, người ta đùa cho vui, bạn lại tưởng thật.
9. Đối tốt với người bạn không thích, không có nghĩa là bạn giả dối, mà là bạn đã trưởng thành đến mức có thể tiếp nhận được cả những thứ bạn không thích.
10. Đời người có rất nhiều con đường để lựa chọn, chọn một con đường để tiếp tục đi, sẽ gặp phải những con người và phong cảnh trên quãng đường này; còn nếu chọn một con đường khác sẽ gặp phải những con người và phong cảnh khác. Sẽ có người cùng bạn đi tiếp, cũng có người ở lại nơi ban đầu; người đi cùng bạn cũng có thể tại một ngã rẽ khác chia tay bạn. Không có gì đáng để than phiền cả, đây là điều hiển nhiên của cuộc đời, quý trọng người cùng bạn ngắm phong cảnh, và tại một ngã rẽ phải chia tay, hãy thoải mái vẫy tay tạm biệt.
-st-