CẢM XÚC CỦA TÔI BẢO HIỂM NHÂN THỌ
Ngày này của 3 năm trước mình chính thức đón nhận công việc mà rất nhiều bậc tiền bối đi trước nói mình không nên làm, vì bấp bênh lắm…
Bậc tiền bối của mình là Thầy Cô đã dạy dỗ mình trên giảng đường Đại học, vì Thầy Cô biết mục tiêu của mình là muốn xin ở lại trường mình đã học, nhưng khi biết mình rẻ lối sang bán BẢO HIỂM NHÂN THỌ thì Thầy Cô không ủng hộ. Một ngành đầy thách thức và vô vàn khó khăn khi mình là nữ nhi lại chọn công việc không ổn định.
Không biết có phải là định mệnh hay là nghề chọn người, đến với BẢO HIỂM NHÂN THỌ 1 tuần mình đã thay đổi tất cả mọi suy nghĩ và quyết định chọn đây là nghề mà mình sẽ theo, lúc đó suy nghĩ rất đơn giản là “người khác làm được mình làm được và không gì là không thể”.
BẢO HIỂM NHÂN THỌ đã cho mình rất nhiều thứ, sự trưởng thành và hoàn thiện bản thân mỗi ngày qua công việc. Bởi mình biết cái mình bán nó không có hữu hình, nó là cái vô hình nhưng nó có ý nghĩa và giá trị nhân văn sâu sắc. Và làm việc với con người…
Mình sẽ không đếm bao nhiêu giọt mồ hôi, bao nhiêu giọt nước mắt rơi xuống hay những lần ốm đau mà vẫn đi đi và đi tư vấn như ngày mai không còn được tư vấn nữa….
Cảm thấy hạnh phúc vì mỗi ngày mình giúp cho khách hàng có BẢO HIỂM NHÂN THỌ và ai đi làm cũng phải kiếm tiền, nên chính mình cũng cảm thấy hạnh phúc khi có tiền để trang trải cuộc sống của chính mình và quan trọng hơn hết là báo hiếu được bậc sinh thành và dưỡng dục mình suốt 22 năm qua…tiền có rồi hết…rồi lại có và lại hết và lại có…nhưng mình vẫn hạnh phúc những tháng ngày đã qua.
Ai cũng phải tập…đừng đếm những gì mà ta đã mất mà hãy đếm những gì chúng ta đã có …cuộc sống vốn ngắn ngủi và mong manh nên không gì hạnh phúc bằng ta sống và ta làm những điều ta thấy có ý nghĩa. Và cho đi mà không cần nhận lại mới là người giàu có.
Điều mà tôi mong muốn nhất trong ngành nghề BẢO HIỂM NHÂN THỌ là những ai đang là đồng nghiệp của tôi, đến với công việc này xin bạn hãy có cái TÂM, đừng nghĩ đến lợi ích cá nhân của mình, mà hãy nghĩ đến quyền lợi của khách hàng, vì chính bạn là người hiểu về BẢO HIỂM NHÂN THỌ hơn khách hàng, nên hãy bán cái gì tốt nhất cho họ và thật sự có ý nghĩa cho gia đình họ.
Vì chúng ta đang giải quyết cái gốc của xã hội, nếu trong một gia đình, điều không may xảy ra với người trụ cột thì gia đình đó sẽ như thế nào??? Gánh nặng tài chính sẽ đè lên đôi vai những người còn lại, liệu 1 người vợ trẻ hoặc những đứa con thơ có đủ sức để vượt qua những tổn thất và khó khăn này không?
Xin đừng lầm lỡ…không biết cũng là có tội đấy, nên hãy học thật kỹ sản phẩm, nói những gì sản phẩm có và làm đúng nguyên tắc của công ty…vì “một bước lỡ ngàn năm mang hận – ngoảnh đầu lại đã hết trăm năm”
Chúc những điều tốt đẹp đến với tất cả!
Ngày này của 3 năm trước mình chính thức đón nhận công việc mà rất nhiều bậc tiền bối đi trước nói mình không nên làm, vì bấp bênh lắm…
Bậc tiền bối của mình là Thầy Cô đã dạy dỗ mình trên giảng đường Đại học, vì Thầy Cô biết mục tiêu của mình là muốn xin ở lại trường mình đã học, nhưng khi biết mình rẻ lối sang bán BẢO HIỂM NHÂN THỌ thì Thầy Cô không ủng hộ. Một ngành đầy thách thức và vô vàn khó khăn khi mình là nữ nhi lại chọn công việc không ổn định.
Không biết có phải là định mệnh hay là nghề chọn người, đến với BẢO HIỂM NHÂN THỌ 1 tuần mình đã thay đổi tất cả mọi suy nghĩ và quyết định chọn đây là nghề mà mình sẽ theo, lúc đó suy nghĩ rất đơn giản là “người khác làm được mình làm được và không gì là không thể”.
BẢO HIỂM NHÂN THỌ đã cho mình rất nhiều thứ, sự trưởng thành và hoàn thiện bản thân mỗi ngày qua công việc. Bởi mình biết cái mình bán nó không có hữu hình, nó là cái vô hình nhưng nó có ý nghĩa và giá trị nhân văn sâu sắc. Và làm việc với con người…
Mình sẽ không đếm bao nhiêu giọt mồ hôi, bao nhiêu giọt nước mắt rơi xuống hay những lần ốm đau mà vẫn đi đi và đi tư vấn như ngày mai không còn được tư vấn nữa….
Cảm thấy hạnh phúc vì mỗi ngày mình giúp cho khách hàng có BẢO HIỂM NHÂN THỌ và ai đi làm cũng phải kiếm tiền, nên chính mình cũng cảm thấy hạnh phúc khi có tiền để trang trải cuộc sống của chính mình và quan trọng hơn hết là báo hiếu được bậc sinh thành và dưỡng dục mình suốt 22 năm qua…tiền có rồi hết…rồi lại có và lại hết và lại có…nhưng mình vẫn hạnh phúc những tháng ngày đã qua.
Ai cũng phải tập…đừng đếm những gì mà ta đã mất mà hãy đếm những gì chúng ta đã có …cuộc sống vốn ngắn ngủi và mong manh nên không gì hạnh phúc bằng ta sống và ta làm những điều ta thấy có ý nghĩa. Và cho đi mà không cần nhận lại mới là người giàu có.
Điều mà tôi mong muốn nhất trong ngành nghề BẢO HIỂM NHÂN THỌ là những ai đang là đồng nghiệp của tôi, đến với công việc này xin bạn hãy có cái TÂM, đừng nghĩ đến lợi ích cá nhân của mình, mà hãy nghĩ đến quyền lợi của khách hàng, vì chính bạn là người hiểu về BẢO HIỂM NHÂN THỌ hơn khách hàng, nên hãy bán cái gì tốt nhất cho họ và thật sự có ý nghĩa cho gia đình họ.
Vì chúng ta đang giải quyết cái gốc của xã hội, nếu trong một gia đình, điều không may xảy ra với người trụ cột thì gia đình đó sẽ như thế nào??? Gánh nặng tài chính sẽ đè lên đôi vai những người còn lại, liệu 1 người vợ trẻ hoặc những đứa con thơ có đủ sức để vượt qua những tổn thất và khó khăn này không?
Xin đừng lầm lỡ…không biết cũng là có tội đấy, nên hãy học thật kỹ sản phẩm, nói những gì sản phẩm có và làm đúng nguyên tắc của công ty…vì “một bước lỡ ngàn năm mang hận – ngoảnh đầu lại đã hết trăm năm”
Chúc những điều tốt đẹp đến với tất cả!