Niềm tin vào ngày mai vào bảo hiểm nhân thọ
Mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông vẫn còn rất trẻ. Từ ngày còn bé, tôi đã thấy mẹ theo làm cho công ty bảo hiểm nhân thọ. Tới nay, chắc cũng hơn 10 năm rồi. Tôi là người chẳng biết tý gì về bảo hiểm và cũng chả thích nó chút nào. Dù hàng ngày tôi được nghe mẹ kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất về những người trong công ty, hoạt động, cuộc hội thảo gặp gỡ khách hàng, rồi những đợt chạy thi đua.... Ôi thôi gì đâu mà chán ngắt.
Tôi chỉ thích đi trên con đường nghệ thuật vì đang theo học ngành thiết kế đồ họa. Tôi không được nhanh nhẹn và khéo ăn nói cho lắm. Thậm chí còn bị cho là nói năng vô duyên, trống không, cộc lốc... nên thành ra tôi rất ngại giao tiếp. Tôi chỉ thích một mình trong phòng vẽ vời và làm việc trên máy tính hàng giờ với những ý tưởng bay bổng. Với tôi, cái khái niệm bảo hiểm chỉ là nơi gởi tiền vào, có lãi như ngân hàng. Lỡ có bị gì thì được chi trả như trên hợp đồng. Nào là hoa hồng, thưởng nhiều gì đó... Tôi không bận tâm. Vì tôi nghĩ nó như đa cấp. Tôi không thích nó...
Cho đến một ngày nọ. Tôi bước ra đời và tự hỏi ngoài kiến thức ra, tôi cần trang bị gì thêm cho mình nữa hay không?. Có lẽ tôi đã quá khuôn khổ, quá gò bó bản thân nên vô tình tự cách ly mình với cuộc sống hiện tại. Tôi sống có phần hơi khép kín hơn mọi người, tới độ không thích giao tiếp. Đôi khi tôi muốn làm quen với ai đó cũng rất khó khăn. Đa phần người ta chủ động làm quen với tôi trước. Vì thế tôi muốn thay đổi bản thân mình. Tôi muốn thoát khỏi sự tự kỷ bấy lâu nay để bước ra khỏi thế giới sống nội tâm đó. Tôi tâm sự với mẹ. Và mẹ bảo tôi nên đăng ký học làm tư vấn viên bảo hiểm. Ban đầu, tôi không thích vì chẳng có hứng nhưng sau vì nghe mẹ bảo nó sẽ giúp ích bản thân nên tôi đã đồng ý. Tôi biết đến bảo hiểm một cách chính xác và đúng đắn từ dạo đó.
Sau quá trình học tập và rèn luyện. Tôi đã có một cái nhìn khác về bảo hiểm nhân thọ . Tôi thấy nó rất hay và thực tế, giúp ích rất nhiều cho cuộc sống con người. Nó đảm bảo và chu toàn cho cả những việc trong tương lai của chúng ta. Ai biết chắc được tương lai bạn sẽ như thế nào. Nhưng bạn có thể đề phòng nó bằng cách tham gia bảo hiểm nhân thọ để giảm nguy cơ trong tương lai. Nói nôm na, bạn vừa được một khoản tiết kiệm kèm theo lãi suất, lại vừa được bảo hiểm kèm theo những quyền lợi trong đó. Nhưng đó chỉ là những điều tôi biết khi học bảo hiểm. Còn điều tôi gặt hái được, có lẽ với ai đó nó rất đỗi bình thường và nhỏ bé, nhưng với tôi nó thực sự rất lớn. Đó chính là sự chiến thắng bản thân mình.
Sau khóa học, tôi đã dạn hơn rất nhiều. Tôi đã dám tiếp cận và làm quen với mọi người, từ mọi tầng lớp khác nhau và dám nói lên suy nghĩ của mình. Tôi vui lắm. Có thể tôi vẫn chưa hiểu hết về bảo hiểm. Nhưng những gì bảo hiểm đem lại cho tôi thực sự rất lớn. Đó có lẽ sẽ là bước khởi đầu cho tương lai của tôi. Cảm ơn bảo hiểm nhân thọ nhiều lắm. Tôi tin rằng trong một tương lai không x,a tôi sẽ mua thật nhiều hợp đồng cho chính tôi và cả những người thân trong gia đình tôi.
Giờ đây, tôi đã hiểu về bảo hiểm mà mẹ theo làm trong suốt ngần ấy năm qua. Tôi thầm cảm ơn mẹ đã mua những hợp đồng bảo hiểm cho tôi, để tôi có điều kiện học tập như ngày hôm nay. Qua đó, tôi biết được nhiều điều bổ ích khi nhìn nhận một vấn đề gì đó ta không nên chỉ nhìn bề ngoài, rồi lại vội đánh giá. Ta phải tiếp xúc mới có thể hiểu sâu hơn, để tránh hiểu sai về chúng. Đó là tất cả những gì tôi đã trải nghiệm khi đến với bảo hiểm. Có lẽ do tuổi đời còn quá trẻ, nên ban đầu tôi đã có những suy nghĩ tiêu cực và lệch lạc về bảo hiểm nhân thọ. Nhưng giờ đây, tôi thích nó vì tôi đã hiểu được nó.
Hy vọng rằng những ai đã và đang có những suy nghĩ tiêu cực về bảo hiểm, sau khi đọc những dòng này, bạn hãy thử một lần đến với bảo hiểm nhân thọ. Tôi từng như bạn nên tôi hiểu rất rõ bạn nghĩ gì vì mỗi người một quan điểm. Tôi không chắc có thể làm bạn thay đổi cách suy nghĩ trong ngày hôm nay, nhưng bạn hãy tin, ngày mai và ngày sau sẽ khác.
Mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông vẫn còn rất trẻ. Từ ngày còn bé, tôi đã thấy mẹ theo làm cho công ty bảo hiểm nhân thọ. Tới nay, chắc cũng hơn 10 năm rồi. Tôi là người chẳng biết tý gì về bảo hiểm và cũng chả thích nó chút nào. Dù hàng ngày tôi được nghe mẹ kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất về những người trong công ty, hoạt động, cuộc hội thảo gặp gỡ khách hàng, rồi những đợt chạy thi đua.... Ôi thôi gì đâu mà chán ngắt.
Tôi chỉ thích đi trên con đường nghệ thuật vì đang theo học ngành thiết kế đồ họa. Tôi không được nhanh nhẹn và khéo ăn nói cho lắm. Thậm chí còn bị cho là nói năng vô duyên, trống không, cộc lốc... nên thành ra tôi rất ngại giao tiếp. Tôi chỉ thích một mình trong phòng vẽ vời và làm việc trên máy tính hàng giờ với những ý tưởng bay bổng. Với tôi, cái khái niệm bảo hiểm chỉ là nơi gởi tiền vào, có lãi như ngân hàng. Lỡ có bị gì thì được chi trả như trên hợp đồng. Nào là hoa hồng, thưởng nhiều gì đó... Tôi không bận tâm. Vì tôi nghĩ nó như đa cấp. Tôi không thích nó...
Cho đến một ngày nọ. Tôi bước ra đời và tự hỏi ngoài kiến thức ra, tôi cần trang bị gì thêm cho mình nữa hay không?. Có lẽ tôi đã quá khuôn khổ, quá gò bó bản thân nên vô tình tự cách ly mình với cuộc sống hiện tại. Tôi sống có phần hơi khép kín hơn mọi người, tới độ không thích giao tiếp. Đôi khi tôi muốn làm quen với ai đó cũng rất khó khăn. Đa phần người ta chủ động làm quen với tôi trước. Vì thế tôi muốn thay đổi bản thân mình. Tôi muốn thoát khỏi sự tự kỷ bấy lâu nay để bước ra khỏi thế giới sống nội tâm đó. Tôi tâm sự với mẹ. Và mẹ bảo tôi nên đăng ký học làm tư vấn viên bảo hiểm. Ban đầu, tôi không thích vì chẳng có hứng nhưng sau vì nghe mẹ bảo nó sẽ giúp ích bản thân nên tôi đã đồng ý. Tôi biết đến bảo hiểm một cách chính xác và đúng đắn từ dạo đó.
Sau quá trình học tập và rèn luyện. Tôi đã có một cái nhìn khác về bảo hiểm nhân thọ . Tôi thấy nó rất hay và thực tế, giúp ích rất nhiều cho cuộc sống con người. Nó đảm bảo và chu toàn cho cả những việc trong tương lai của chúng ta. Ai biết chắc được tương lai bạn sẽ như thế nào. Nhưng bạn có thể đề phòng nó bằng cách tham gia bảo hiểm nhân thọ để giảm nguy cơ trong tương lai. Nói nôm na, bạn vừa được một khoản tiết kiệm kèm theo lãi suất, lại vừa được bảo hiểm kèm theo những quyền lợi trong đó. Nhưng đó chỉ là những điều tôi biết khi học bảo hiểm. Còn điều tôi gặt hái được, có lẽ với ai đó nó rất đỗi bình thường và nhỏ bé, nhưng với tôi nó thực sự rất lớn. Đó chính là sự chiến thắng bản thân mình.
Sau khóa học, tôi đã dạn hơn rất nhiều. Tôi đã dám tiếp cận và làm quen với mọi người, từ mọi tầng lớp khác nhau và dám nói lên suy nghĩ của mình. Tôi vui lắm. Có thể tôi vẫn chưa hiểu hết về bảo hiểm. Nhưng những gì bảo hiểm đem lại cho tôi thực sự rất lớn. Đó có lẽ sẽ là bước khởi đầu cho tương lai của tôi. Cảm ơn bảo hiểm nhân thọ nhiều lắm. Tôi tin rằng trong một tương lai không x,a tôi sẽ mua thật nhiều hợp đồng cho chính tôi và cả những người thân trong gia đình tôi.
Giờ đây, tôi đã hiểu về bảo hiểm mà mẹ theo làm trong suốt ngần ấy năm qua. Tôi thầm cảm ơn mẹ đã mua những hợp đồng bảo hiểm cho tôi, để tôi có điều kiện học tập như ngày hôm nay. Qua đó, tôi biết được nhiều điều bổ ích khi nhìn nhận một vấn đề gì đó ta không nên chỉ nhìn bề ngoài, rồi lại vội đánh giá. Ta phải tiếp xúc mới có thể hiểu sâu hơn, để tránh hiểu sai về chúng. Đó là tất cả những gì tôi đã trải nghiệm khi đến với bảo hiểm. Có lẽ do tuổi đời còn quá trẻ, nên ban đầu tôi đã có những suy nghĩ tiêu cực và lệch lạc về bảo hiểm nhân thọ. Nhưng giờ đây, tôi thích nó vì tôi đã hiểu được nó.
Hy vọng rằng những ai đã và đang có những suy nghĩ tiêu cực về bảo hiểm, sau khi đọc những dòng này, bạn hãy thử một lần đến với bảo hiểm nhân thọ. Tôi từng như bạn nên tôi hiểu rất rõ bạn nghĩ gì vì mỗi người một quan điểm. Tôi không chắc có thể làm bạn thay đổi cách suy nghĩ trong ngày hôm nay, nhưng bạn hãy tin, ngày mai và ngày sau sẽ khác.