Tôi vẫn biết bảo hiểm là một môn học, một ngành trong ngành tài chính và bản thân tôi cũng làm việc trong lĩnh vực tài chính, ngân hàng. Tuy nhiên, cách đây vài năm, nếu ai có nói đến bảo hiểm nhân thọ, chắc chắn tôi sẽ lắc đầu và dùng mọi lý do để thoái thác. Bởi trước đây tôi cũng như rất nhiều người, luôn nghĩ rằng thật phiền phức khi cuộc sống đang vui tươi, khỏe mạnh, người ta đi đặt kế hoạch cho cái chết và rủi ro. Đấy là còn chưa kể tiền của mình bị giữ đến hàng chục năm, rồi sự mất giá của đồng tiền. Như nhiều người, tôi nhìn bảo hiểm với ánh mắt kỳ thị.


Cho đến một ngày như mọi ngày khác tươi sáng trong cuộc đời tôi, nhưng lại không phải với tất cả mọi người. Hôm đó, trên đường về quê thăm ông bà, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng kinh hoang, dù chỉ lướt qua. Khi đó, trên mặt đường lênh láng máu, bên cạnh chiếc xe máy nát bét, người phụ nữ có lẽ là vợ ôm người thanh niên máu chảy kín mặt, rồi khóc ngất. Trên đầu anh quai mũ bảo hiểm vẫn cài nhưng chiếc mũ thì vỡ nát. Có lẽ đây là loại mũ bảo hiểm rẻ tiền, nhẹ tênh, chỉ với một lớp nhựa mỏng dính. Tôi nghĩ chỉ vì chống chế với cảnh sát giao thông nên mọi người thường hay làm vậy và tôi cũng thế. Bất giác, tôi giật mình.

Người thanh niên kia có lẽ đã chết và có thể tôi, chồng và các con cũng sẽ chết vì sự ngu dốt đó. Người vợ kia sẽ sống sao nếu mất đi người đàn ông, người trụ cột? Các con tôi sẽ ra sao nếu tôi cũng bị tai nạn vì sự vô trách nhiệm và ngu dốt đó của mình?... Những suy nghĩ đó khiến tôi rùng mình.

Và tôi thay đổi. Tôi thay tất cả những chiếc mũ bảo hiểm của mọi người trong gia đình bằng loại mũ tốt nhất. Tôi đội mũ bất cứ đâu khi ngồi trên xe máy, cài dây an toàn khi đi ôtô bất kể có cảnh sát giao thông hay không. Và tôi bắt đầu suy nghĩ về bảo hiểm nhân thọ. Tại sao tôi đội mũ bảo hiểm để bảo vệ cho cái đầu của mình, mà không bảo vệ an toàn tài chính cho bản thân và tương lai các con tôi? Tại sao tôi mua bảo hiểm cho chiếc xe máy, ôtô phòng khi có tai nạn với nó, mà không mua bảo hiểm cho chính tính mạng của mình?. Tôi bắt đầu tìm hiểu về bảo hiểm nhân thọ và tôi chọn Bảo hiểm nhân thọ. Một lần nữa nhận thức của tôi thay đổi hoàn toàn.

Không giống như chiếc mũ bảo hiểm có thể giảm thiểu nguy cơ khi xảy ra tai nạn, bảo hiểm nhân thọ không giúp người tham gia tránh được tại nạn, bệnh tật hay cái chết, nhưng lại góp phần chống đỡ được khủng hoảng tài chính. Sự hỗ trợ về mặt tài chính đó đôi khi cứu được cả tính mạng cho một người mắc bệnh hiểm nghèo hay tương lai của những đứa trẻ và hạnh phúc của cả một gia đình.

Tuy nhiên, khác với chiếc mũ bảo hiểm. Nếu không xảy ra tai nạn thì nó không có ý nghĩa và người mua mất tiền mua nó. Với bảo hiểm nhân thọ, người tham gia không mất một đồng nào, bởi nếu không có rủi ro thì nhận về cả gốc và lãi như một sự tiết kiệm có kỷ luật. Còn nếu có rủi ro thì ngoài gốc và lãi sẽ được nhận thêm số tiền bảo hiểm mà công ty cam kết. Vấn đề về lạm phát cũng được trả lời thỏa đáng. Người tham gia bảo hiểm không phải nộp một số tiền lớn, mà được chia nhỏ thành từng năm. Số tiền này là cố định từ năm đầu đến hết kỳ hạn đóng phí. Công ty bảo hiểm không tính tăng phí dù 10 năm tới có lạm phát như thế nào, nhưng ngược lại số tiền bạn nhận lại được tính lãi (không phải là lãi cố định mà là lãi suất theo từng thời kỳ), đủ để bù đắp lạm phát và đảm bảo có lãi.

Giải tỏa được tất cả điều đó, tôi mua bảo hiểm cho mình và cả gia đình. Không những thế, tôi còn đăng ký đi học để trở thành một tư vấn bảo hiểm. Mặc dù gia đình tôi khá giả, công việc của tôi khá ổn định, trong khi nghề tư vấn bảo hiểm lại khá vất và gặp nhiều khó khăn bởi nhận thức của người dân còn hạn chế. Nhưng vượt qua tất cả, vượt qua chính bản thân mình, tôi cũng như rất nhiều những tư vấn viên chân chính đang ngày ngày cố gắng bằng cái tâm, để mang những lợi ích của bảo hiểm cho mọi gia đình,để không có những người chết vì thiếu tiền chữa bệnh, không có những đứa trẻ mất cả tương lai vì mất bố mất mẹ hay không có những người cuối đời đáng lẽ được an hưởng tuổi già vẫn phải bươn chải mưu sinh…

Bạn có thể suy nghĩ lại và hãy hành động ngay hôm nay nếu đang đọc những dòng này; đang đội một chiếc mũ bảo hiểm 50.000 đồng; đang có một gia đình, những đứa con, cha mẹ cần chăm lo; chưa có một cái phao tài chính cho bản thân và gia đình trong những tình huống xấu nhất; chưa mua bảo hiểm nhân thọ... Vì rất có thể ngày mai bạn không thể làm được điều đó hoặc phải trả cái giá đắt hơn do tuổi cao và bệnh tật. Bạn hãy thay đổi suy nghĩ như cách mà bảo hiểm nhân thọ đã thay đổi cuộc sống của tôi. Và bạn hãy trân trọng từng ngày!
 
Top