Cuộc sống với bao nỗi thăng trầm, nhưng với tôi nó buồn nhiều hơn vui. Với lứa tuổi 20, khi vừa hoàn thành xong khóa học, tôi khăn gói về nhà chồng với bao sự ngỡ ngàng, chưa hình dung hiểu được cuộc sống gia đình như thế nào theo lời cha mẹ. Trong suy nghĩ đơn giản của tôi, lấy chồng, sinh con, nội trợ là trách nhiệm bình thường của người vợ mà thôi. Nhưng nó không được thế, cuộc sống đắng cay của kiếp làm dâu kèm với lối trăng hoa của chồng mà bao lần nghẹn ngào nhìn con tha thứ, nhưng hai chữ “ly hôn” tôi cũng không thoát được.
Một lần nữa tôi lại khăn gối lên đường cùng hai con với hai bàn tay trắng, nếm cảnh bôn ba với nghề dược theo đúng chuyên môn của mình khắp tỉnh thành để nuôi con. Tuy nhiên cái chán nản đau buồn đã khiến tôi kiệt sức, tôi quyết định thu xếp việc kinh doanh vào công ty cho có bạn.
Tôi nhớ như in vào đầu tháng năm 2008, tôi lần đầu tiên đặt chân đến công ty bảo hiểm nhân thọ với bao sự rụt rè lo lắng. Nhưng rồi ngày tháng trôi qua, tôi may mắn gặp được những người sếp tận tình cùng với những đồng nghiệp thương mến. Bảo hiểm nhân thọ đã làm thay đổi cuộc đời tôi…
Với thu nhập mình có được, dù ít ỏi cho tháng lương đầu tiên, nhưng khi đã hiểu được sự sâu sắc cần thiết của bảo hiểm như thế nào, tôi đã không ngần ngại tham gia ngay một hợp đồng. Lúc đó, tôi chỉ mong sau này con mình không vất vả nếu như tôi có xảy ra chuyện gì. Tôi mong có được căn nhà nho nhỏ để ba mẹ con không phải lang thang thuê trọ từng ngày. Và cuộc sống cũng đã mỉm cười với tôi, qua bao năm làm chuyên viên tư vấn với cả tâm quyết và lòng nhiệt huyết của mình, giờ đây tôi đã có xe, có căn nhà nhỏ tại quận 12, lo cho con đi học đầy đủ. Với tôi như thế là quá đủ và nó không còn là giấc mơ.
Hiện tôi là một nhân viên quản lý, nhưng vẫn tha thiết với nghiệp vụ tư vấn của mình, chỉ mong sao mỗi con người chúng ta ít nhất có được một hợp đồng bảo hiểm.