Agnes de Mille đã đạt tới đỉnh cao trong sự nghiệp của mình nhưng hiện tại bà đang cảm thấy bối rối. Bà là một vũ công và biên đạo múa. Giai đoạn đầu sự nghiệp, de Mille đã tạo ra vũ đạo cho vở ballet với tên gọi Three Virgins and a Devil. Bà đã nghĩ nó là tác phẩm tuyệt vời nhưng không có nhiều người nghĩ vậy.

Một năm sau đó, de Mille dàn dựng một vở ballet với tên gọi Rodeo. Lại một lần nữa, bà nghĩ rằng mình thành côn nhưng tiếc rằng vở ballet này không mang lại nhiều tiếng tăm lắm.

Vào năm 1943, bà biên đạo Oklahoma!, một chương trình âm nhạc từ Rodgers và Hammerstein với thành công dường như tức thì. Trong những năm tiếp theo, Oklahoma! có kết quả đáng ngạc nhiên khi có đến 2,212 buổi biểu diễn trong và ngoài nước. Vào năm 1955, phiên bản phim đã chiến thắng giải Oscar.

Tuy vậy, thành công của Oklahoma! khiến de Mille bối rối. Bà nghĩ rằng Oklahoma! chỉ được đánh giá ở mức trung bình nếu so sánh với những tác phẩm khác của bà. Bà nói: “Sau khi Oklahoma! mở màn, tôi bất ngờ có được thành công rực rỡ với tác phẩm mà tôi nghĩ mình chỉ làm tương đối tốt, không bằng những tác phẩm trước kia.

SỰ VÔ ÍCH CỦA VIỆC PHÁN XÉT BẢN THÂN

Chắc chắn mọi người trong chúng ta cũng từng có cảm giác hệt Agnes de Mille đang cảm thấy. Ví như: “Mình thấy đây là một bài báo hay mà. Vậy sao mọi người có vẻ không thích nó nhỉ?”. Dù kết quả có ra sao thì chúng ta thường xuyên là thẩm phán tồi tệ cho công việc của chính mình.

Đừng nên phán xét công việc của chính mình. Việc của bạn không phải là so sánh, đánh giá hay đưa lên bàn cân những gì mình làm được. Thay vào đó, trách nhiệm của bạn là “tạo ra”. Công việc của bạn là chia sẻ những gì mình đang có.

HÃY CHÚ Ý ĐẾN BÀI CỦA CHÍNH MÌNH

Ngày đi học, tôi còn nhớ cô giáo giao bài tập và nói với học sinh “đừng nhìn bài của bạn”. Có lẽ lúc ấy cô chỉ đơn giản muốn dạy đứa trẻ 8 tuổi không gian lận. Nhưng thực tế còn có thông điệp sâu sắc hơn bên trong:

“Bạn không cần biết người bên cạnh bạn đưa ra đáp án như thế nào. Đó là cuộc đua của bạn, là nhiệm vụ bạn cần hoàn thành, là câu trả lời bạn tạo ra. Việc bạn làm ra kết quả khác người bên cạnh không quan trọng, điểm mấy chốt là bạn đã hoàn thành công việc của mình.”

Tương tự với việc hiện tại của bạn. Không quan trọng là bạn dành thời gian của mình như thế nào, mỗi buổi sáng bạn chỉ cần thức dậy và hoàn thành công việc mình cần làm.

Nếu những gì bạn biết không đáp ứng được mong đợi của người khác thì bạn cũng chẳng nên bận tâm. Cách người khác đánh giá những gì bạn làm là kết quả từ kinh nghiệm (điều bạn không thể kiểm soát), thị hiếu và sở thích (điều bạn không thể dự doán) và kỳ vọng (điều bạn không thể đặt) của riêng họ. Nếu lựa chọn của bạn không phù hợp mong đợi của người khác thì đó là mối quan tâm của họ chứ không phải bạn.

Việc bạn cần quan tâm là làm việc chứ không phải phán xét. Hãy chú tâm vào công việc của chính mình, đừng suốt ngày lo nghĩ so sánh với người khác.

 

st

 
Top